Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2012

NARUTO FAN FIC.BEGIN AGAIN {ZabuHaku}





NARUTO FAN FIC 




BEGIN AGAIn



Author : Omgyuki


Thể Loại : Drama, Oneshot, Romance, Song-fic, Shounen-ai.

Pairing : Zabuza x Haku

Tình Trạng : Hoàn.

Summary : Vào ngày sinh nhật của Zabuza,....

Zabuza chưa từng nghĩ rằng.... Những cảm xúc này của hắn có thể trở lại...

.

Vậy... thời gian qua... Hắn lạnh lùng với Haku để làm gì chứ ?

Note : Khi muốn mang cái này đi đâu, nhớ nói mình một tiếng . Bạn có thể liên hệ mình qua yh :


omgyuki@yahoo.com


Làm thế có nghĩa là bạn tôn trọng mình, tôn trọng bài viết và tôn trọng chính bản thân bạn.

=============================================

       BEGIN AGAIn



Hôm nay, ngày 15-8, là ngày sinh nhật hắn. 

Đối với hắn, dù là sinh nhật nhưng, thật ra, nó như bao ngày bình thường khác. Sáng thức dậy, hắn thấy Haku nằm cạnh mình. Cậu ấy lại lén nằm kế hắn, dù hắn đã tuyệt đối cấm hành động thân mật này.

Hắn không muốn có sự liên hệ giữa bất kỳ ai,...

...Đối với hắn, cậu chỉ là một con rối và người-bạn-đồng-hành-bất-đắc-dĩ.

Hắn đặt ra một khoảng cách với cậu, giữa từ "tôi" và "Zabuza-sama".

Hắn tuyệt đối cấm cậu gọi hắn là "oniisan".

Vì cơ bản, hắn là quỷ.

.


.


.

Dẫu hôm nay là ngày sinh nhật hắn, thì Zabuza vẫn phải đi làm công việc của ác quỷ. Giết người, cướp bóc,.... Ác quỷ chính là hắn.

Hắn quen với công việc này rồi. Bởi, hắn được đào tạo từ ngôi làng Sương Mù máu me cơ mà. Hồi còn ở làng, hắn đã giết rất nhiều người rồi...

Bây giờ... Giết thêm thì có hại chết ai ?

.

Hôm nay là 15-8, ồ, cái ngày quái quỷ chết tiệt này khiến hắn nhớ chuyện tám năm về trước. Hắn đã từng yêu thương một người, một cô gái. Nhưng rồi,.... vào ngày này, cô ta đã bỏ hắn ra đi.

Đau nhỉ ? Nhưng.... hắn đã quen với nỗi đau và cô đơn từ lâu.

Cơ mà... Ai có thể yêu một con quỷ giết người không gớm tay như hắn chứ ?

Có người điên mới làm như thế. 

.

Hắn là quỷ, dẫu cho hôm nay có là sinh nhật hắn.

.



Hôm nay, ngày 15-8, là ngày sinh nhật hắn. 

Haku đã sống với hắn được khoảng 3 tháng. Đây là kỳ sinh nhật đầu tiên của hắn mà họ sẽ trải qua cùng nhau. Từ rất sáng, Haku đã thức dậy để chuẩn bị cho ngày hôm nay.

Cậu đã lập ra một kế hoạch rồi đấy. Nhất định,...

Cậu sẽ làm cho hắn cười.

Hắn không bao giờ thân thiết với cậu, dù cho là nở một nụ cười đi chăng nữa. Dẫu vậy, cậu vẫn luôn tặng hắn những nụ cười hằng ngày.

Nụ cười thứ nhất là vào buổi sáng, khi hắn thức dậy...

Nụ cười thứ hai là vào lúc hắn đi làm nhiệm vụ,...

Nụ cười thứ ba là khi hắn xong việc và quay trở về nhà.... 

Lúc đó... cậu sẽ khuyến mãi cho hắn cái ôm. Dù hắn luôn đẩy cậu ra.

Nụ cười thứ tư, là khi đêm xuống, hắn bảo cậu nên đi ngủ đi...

Cậu luôn kèm theo một cái ôm cho hắn. Dẫu, hắn chẳng vui vẻ gì.

Hôm nay, nhất định cậu sẽ làm cho hắn cười.

.

Zabuza luôn luôn không cho người ta biết được cảm xúc và suy nghĩ của hắn. Theo cậu, hắn cứ như một trò chơi tìm đường và cậu chính là người chơi. Cần sự kiên nhẫn, tình cảm và bình tĩnh...

Cậu đã hái một bó hoa trắng muốt ở trên ngọn đồi. Hắn rất thích loài hoa đó, đôi khi, cậu thấy hắn đứng tần ngần nhìn ngắm những nụ hoa đang chập chờn nở.

Có hôm kia, ... cậu vô tình nhìn thấy trong túi hắn, một tấm ảnh, đã chụp từ rất lâu rồi. Bức ảnh của hắn cùng với một cô gái. Cô ấy thật đẹp, cô ta đang cười và cầm bó hoa trắng muốt và đứng cạnh hắn.

Đột ngột, cậu chợt hiểu lí do hắn thích loài hoa đó.

.

Ổn thôi. Cậu sẽ là người đến sau. Ổn thôi,... Dẫu sao hắn cũng chẳng muốn thân thiết với một đứa nhóc như cậu.

Từ lâu, cậu đã bị chính gia đình mình vứt bỏ... Dù cậu có cố gắng...

Ổn thôi. Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.

.

Cậu đã nấu cho hắn một nồi súp, tất cả thật hoàn hảo. Cả căn nhà bừng sáng lên và trông rất ấm cúng.

A! Còn thiếu một thứ... Cậu phải đi lấy mới được...

Không có nó... Mọi việc sẽ không được hoàn hảo.

.


_ Haku. Ta về rồi đây.

Hắn gõ cửa, nhưng không thấy cậu ra mở. Đột nhiên, hắn thấy thật kỳ lạ.... Nhưng rồi, hắn nghĩ rằng... Có thể nào, cậu đã giống như cô gái kia.

Bỏ hắn ra đi vào đúng ngày sinh nhật của hắn ?

Ừ, có thể lắm chứ...? Hắn cũng không thèm quan tâm nữa....

Hắn đã quen cô đơn rồi...

Hắn khấy khá khó thở, nhưng, chỉ nghĩ là do thời tiết lạnh quá a.

Bước vào nhà, bật đèn lên, Zabuza chẳng thể ngờ. Hắn chỉ có thể thốt lên một tiếng :"Ô!" và tròn mắt ngạc nhiên.

Căn nhà được trang trí rất tươm tất và xinh đẹp. Nó bừng sáng cả lên trong trời tối đen. Mùi súp thơm và được nấu chín lan tỏa khắp căn phòng. Một bó hoa trắng được cắm xinh xắn vào cái bình cổ cao. Giường được dọn một cách ngăn nắp, sàn nhà bóng loáng cả lên.

Cậu làm thế này là vì hắn ?

_ A! Zabuza-sama! - Tiếng cậu đột ngột vang lên, đằng sau lưng hắn.

Quay phắt lại và, ô, cậu đang cầm một con thỏ và một chiếc giỏ. Đôi mắt đen long lanh nhìn hắn mỉm cười, nước da trắng hồng quen thuộc.

_ Tiếc thật.... - Cậu cúi xuống chiếc giỏ.- Tôi tính làm sama bất ngờ...

*...*

Lời nói của cậu bị ngắt đoạn bất ngờ. Cả thân thể của Haku được hắn ôm lấy, nhẹ nhàng và ấm áp. Bất ngờ quá, đột ngột quá, hắn khiến cậu suýt ngã.

Thở phào nhẹ nhõm, cậu cười vui vẻ và nói đùa :

_ Thường ngày, sama vẫn đẩy tôi ra mà... ?

.


.

Họ ngồi ăn súp dưới ánh nến. Mọi thứ thật hoàn hảo và tuyệt vời hơn cả những gì cậu mong đợi. Hắn rất vui, cậu biết mà. Đôi mắt hắn giãn ra và díp lại khi cười.

YAY! Cậu thành công rồi ! 

Hắn đã cười ! Cậu thành công rồi!

.

Haku đưa chiếc giỏ cho hắn. Zabuza có hơi ngạc nhiên, bởi, đâu cần quà cáp như thế này ? Buổi tối hôm nay đã rất tuyệt vời rồi.

Hắn mở ra, đầy khắp giỏ là những bông hoa và một bức thư. Xem chữ viết rất quen thuộc,...

Là của người con gái mà hắn từng yêu thương.

_ Tôi tìm thấy cái này ở chỗ một người phụ nữ trong làng...- Cậu giải thích. - Bà ta đáng rơi và tôi nhặt giúp... Khi đó, tôi thấy tên ngài....

Giọng của Haku ngày càng đứt quãng và nhỏ dần... Cậu đang giữ cho mình không được xúc động...

Ổn thôi, cậu sẽ là người đến sau. Cậu đã ghi nhớ nơi ở của người phụ nữ đó rồi, Zabuza chắc chắn sẽ hỏi về cô ấy .

Chắc chắn...

_ Thì sao ? - Hắn cười và ôm lấy cái thân người nhỏ bé, đang run rẩy của cậu. - Nào nào, ta không cần ai khác ngoài em...

Haku ngạc nhiên nhìn hắn, thoáng đã thấy mắt cậu nhòe đi vì xúc động....

Rồi .... một thứ dịu ngọt ngay đầu lưỡi cậu và hắn...

Như một giấc mơ thần tiên mà cậu và hắn vẫn mong ước...

Đó là... 

Được yêu thương.

.


.


.


Hôm nay, ngày 15-8, là ngày sinh nhật hắn. 

Thức dậy lúc nửa đêm, và trong vòng tay của hắn là cậu, khiến Zabuza vui mừng thầm trong lòng... 

Hơi thở ấm áp và đều đặn của cậu... Đôi mắt đen láy và mái tóc dài của người yêu hắn... Làn da trắng và đôi môi đỏ quen thuộc...


Zabuza chưa từng nghĩ rằng.... Những cảm xúc này của hắn có thể trở lại...

.

Vậy... thời gian qua... Hắn lạnh lùng với Haku để làm gì chứ ?

Hắn thật, ... chả hiểu nỗi bản thân mình nữa.

.

Dẫu vậy, hắn biết...

Hắn yêu cậu.

==========================================













Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét