HAPPY TREE FRIENDS
Happy Tree Friends Fan fic
v Author : Omgyuki
v Thể Loại : Adventure, Drama, Romance, Sci-fi, Shounen.
v Tình Trạng : Đang Tiến Hành.
v Note :
Khi muốn mang cái này đi đâu, nhớ nói mình một tiếng.
Bạn có thể liên hệ mình qua yh :
omgyuki@yahoo.com
Làm thế có nghĩa là bạn tôn trọng mình, tôn trọng bài viết và tôn trọng
chính bản thân bạn.
Mole bị hoán đổi giới tính từ nam -> nữ . Vì đáp ứng nhu cầu thị hiếu.
:3 Nhưng mà đừng lo, những shot khác của HTF mình sẽ vẫn giữ giới tính nguyên
bản của Mole để tiếp tục tình yêu với Shounen-ai <3
=========================================
Chap 3: Can we be together one more
time!
---------------------------------------------------------------------
Flaky thức dậy,bên cạnh nhỏ,"Katty" vẫn còn ngủ.Cũng phải
thôi,ngày hôm qua đúng là một ác mộng mà.Nhỏ im lặng ngước nhìn khuôn mặt ôn
nhu của "cô",nó thật xinh đẹp với những đường nét tuyệt vời hoàn
hảo.Gương mặt "Katty" vô cùng thanh tú nhưng có phần giống con
trai,nhất là ở đôi gò má gầy,sạm.
_Cô...dậy rồi à?-"Katty" choàng tỉnh và làm Flaky giật mình.Nhỏ
vội ngồi lùi xa ra.
_Ừ.-Nhỏ bối rối.-Chào buổi sáng.
"Katty" ngó ra ngoài cửa sổ,những tia nắng chớm của mùa đông đang
nhảy nhót trước mắt.Một cơn gió nhẹ nhàng buông rơi và làm lay động cả căn
phòng.
_Đói không?-"Cô" hỏi và chìa ra trước mặt Flaky một cái bánh mì
xúc xích.-Tuy hơi nguội nhưng mới mua hôm qua.
_Cảm ơn bạn!
Flaky đưa tay nhận cái bánh mì và ăn ngay.Hẳn nhỏ đói lắm rồi.Họ dùng bữa
sáng với bánh mì xúc xích nguội và sữa tươi.Flaky nâng ly sữa chầm chậm
uống,vừa lúc nhỏ chầm chậm quan sát "Katty".
_Tên cô là gì?-"Katty" hỏi,mắt không nhìn thẳng vào cô.
_Flaky.Còn bạn?-Flaky hỏi.
_Bạn sẽ quên ngay cái tên đó thôi.-"Katty" cười châm biến rồi
"cô" đứng dậy,thu dọn đống rác mà họ vừa vất xung quanh.
Flaky khuôn mặt phụng phịu,ý của "Katty" là gì khi nói thế,nhỏ
phải làm rõ:
_Mình chắc chắn sẽ không quên!Tên bạn là gì?
_Tôi có thể tin cô?-"Katty" cười mỉa.
_Ừ.Nếu bạn muốn.
"Katty" hơi ngập ngừng nhưng dù sao đó cũng không phải là tên
thật của "cô" cơ kia mà.Có gì mà phải sợ chứ.
_Katty Derson.
_Katty,thật là một cái tên dễ thương đó!Mình sẽ ghi nhớ hết cuộc đời này.
Flaky mỉm cười và uống nốt ly sữa,vì vậy,nhỏ đã bỏ lỡ khuôn mặt chợt đỏ
bừng của "Katty".Chưa có ai khiến "Katty" có cái cảm giác
lẫn lộn khó giải này cả.Nó khiến "cô" rối trí và mất kiểm soát.
"Ghi nhớ hết cuộc đời này",Flaky thật khác biệt với những người
khác ở Happy-Tree City,họ thường tránh xa
những-con-người-giống-như-"cô" và dễ-dàng quên đi họ trong phút chốc.
_Thôi được rồi.-"Cô" nói và cầm bịch đồ ăn lên.-Chúng ta mau rời
khỏi đi trước khi gia đình của cô làm ầm lên nào.
Nói rồi,"cô" kéo nhỏ dậy và họ nắm tay nhau,nhẹ nhàng rồi khỏi
khu Darkin rất cẩn thận.
Flaky chỉ im lặng khi ở trong khu Darkin,vừa ra đường lớn,nhỏ đã bắt đầu
nói với một chất giọng buồn vô cùng :
_Katty,bạn biết băng cướp Living Hell chứ?
_Có nghe qua.Thì sao?-"Katty" có thoáng chút giật mình nhưng
"cô" vẫn giữ được sự bình tĩnh vốn có.
_Trước đây,ba mình là một bá tước,từ nhỏ,mình đã sống với ông cùng bà mẹ
kế.
_Mẹ kế?
_Ừ.Mẹ mình mất vào năm XXXX,mình không thấy nữa bà ấy sau khi bà ốm lúc
mình 3 tuổi.
Năm XXXX,là khi Mole mắc bệnh và bị mù.Không ngờ là,có người bị mắc bệnh
giống vậy nhưng xấu số hơn.
_Living Hell đã trộm của ba mình một số tiền rất lớn và kết liễu ông.Mình
còn nhớ là,kẻ giết chết cha mình có mái tóc màu xanh lá cây giống như bạn vậy
đó.
Màu xanh lá cây?
_Hắn ta rất đẹp nhưng sỡ hữu một nụ cười ma quỷ đáng sợ.Hắn nổi điên lên
sau khi ba mình bắn sượt qua đồng đội của hắn,một cô gái mù.
"Katty" im lặng trong tim có cảm thấy phần hối hận.Đó là nhân
cách thứ 2 của "cô",tàn bạo và độc ác.Nó chỉ bộc lộ khi người quan
trọng của "cô" bị thương hay gặp nguy hiểm,lúc đó,Living Hell là tất
cả với "cô" mà.
_Sau đó,gia đình mình phá sản và xuống cấp.Bà mẹ kế đã lấy hết số tiền còn
lại và bỏ đi theo một người đàn ông khác.Người đó hiện giờ là...
Flaky hơi ngừng lại tí,giọng nhỏ bé lại bất ngờ:
_Thị trưởng của nơi này...
_!?
Flaky cúi đầu xuống nhìn vào mặt đất được lát bằng đá vôi của công viên
Haven.Tay nhỏ run lên và nắm chặt lấy tay của "Katty"."Cô"
vội vàng bỏ bịch đồ xuống băng ghế đá,và nhẹ ôm nhỏ vào lòng.
_Ổn rồi.Đó là quá khứ.-"Cô" thủ thỉ.-Hãy quên nó đi.
_Ừ.Mình xin lỗi...
Flaky dựa vào ngực của "Katty" và được "cô" ủ ấm trong
vòng tay mình và khóc.
Tuyết khẽ rơi,xóa nhòa đi những giọt lệ vương trên khóe mi ai kia.
.
.
.
.
"Hãy quên nó đi,
như tôi quên đi
cuộc sống bần hèn ở khu Darkin ngày trước...
Hãy quên nó đi,
như tôi quên đi gia
đình mình và cách chết của họ trong cơn đói nghèo...
Hãy quên nó đi,
như tôi quên đi
tiếng kêu cứu và chửi rủa của kẻ thù...
Hãy quên nó đi,
như cách tôi quên đi
mùi máu và tiếng súng nổ đoàng trong màn đêm...
Hãy quên nó
đi..."
-------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sau,suốt cả đoạn đường còn lại,họ không nói gì thêm.Tuy thành phố vẫn ồn ào
và đông đúc nhưng,Flaky lẫn "Katty" có một cảm giác trống trải vô
cùng tận.Họ thấy khó chịu với nó nhưng không biết làm sao để phá bỏ.
Họ dừng chân lại khi bước gần đến cửa hàng SHG,đã đến lúc cuộc hành
trình,tạm biệt nhau và quay trở về nơi của mỗi người.Nhưng sau,trái tim họ có
chút gì đó lưu luyến,cảm giác vô định và kỳ lạ chưa từng thấy.
_Về nhà đi.-"Katty" nói rồi quay lưng lại.-Tạm biệt.
"Cô" toan bước đi nhưng,đã bị nhỏ nhanh tay giữ.Nhỏ nuốt nước bọt
và đưa mắt hỏi:
_Can... Can we be together one more time!?
Nhỏ làm "cô" hơi giật mình."Katty" lắp bắp :
_Ye..Yes!
_Sure?-Đôi mắt nhỏ mở to,tràn đầy hi vọng.
"Katty" gật đầu không chút ngần ngại,cô mỉm cười bằng một nụ cười
thật hiền.
_Promise!-Flaky nói,giơ ngón út ra.
_Promise...-"Katty" nói,nghéo ngón út.
Flaky mỉm cười một nụ cười thật xinh và chào tạm biệt.Nhỏ quay lưng lại
nhưng nụ cười xinh đep đó vẫn còn in trên môi.Đằng sau,lông mày của
"Katty" có nhếch lên khiến nụ cười hiền trở nên gượng gạo.
Vở kịch đã kết thúc rồi,đã chào tạm biệt và hãy trở về nhà hỡi vị diễn viên
kỳ tài.Đã đến lúc tháo bỏ mặt nạ ra và trở về đúng với con người của mình,nơi ở
của mình.Đừng vươn tay ra chi nữa,ác quỷ không xứng đáng chạm vào một thiên
thần như thế,chỉ là mơ tưởng mà thôi.Hạ màn đi nào,hỡi anh chàng diễn viên tài
năng.
"Đáng lẽ...chúng
ta không nên ở cạnh nhau..."
.
.
.
.
.
.
"Goodbye..."
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét