Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

{HTF fan fic} Happy Tree Friend {Chap 12}



HAPPY TREE FRIENDS




Happy Tree Friends Fan fic


v Author : Omgyuki

v Thể Loại : Adventure, Drama, Romance, Sci-fi, Shounen.

v Tình Trạng : Đang Tiến Hành.

v Note :

Khi muốn mang cái này đi đâu, nhớ nói mình một tiếng.

Bạn có thể liên hệ mình qua yh :

omgyuki@yahoo.com

Làm thế có nghĩa là bạn tôn trọng mình, tôn trọng bài viết và tôn trọng chính bản thân bạn.

Mole bị hoán đổi giới tính từ nam -> nữ . Vì đáp ứng nhu cầu thị hiếu. :3 
Nhưng mà đừng lo, những shot khác của HTF mình sẽ vẫn giữ giới tính nguyên bản của Mole để tiếp tục tình yêu với Shounen-ai <3


=========================================
CHAP 11 : ICE CREAM AND SCIENCE

Kiên nhẫn không phải là điểm mạnh của Nutty.  Cậu bé háu ăn của chúng ta đã chờ mọi người mang kẹo về cho nó tận cả hai ngày rồi. Nếu hôm nay không có kẹo, nó sẽ phát điên lên mất. Nó cũng tự hỏi mọi người đâu hết cả rồi ? Sao bỏ nó mà đi biệt tăm tích mấy ngày nay thế này ... Cả Shifty lẫn Lifty cũng bỏ nó luôn mất gồi…

Thật kỳ lạ …!

Thế thì nó sẽ tự đi kiếm kẹo cho mình. Dù nó là thành viên nhỏ nhất và yếu nhất trong Living Hell thì đối với bọn cảnh sát ngoài kia, nó vẫn là một mối nguy hiểm đáng sợ.
.

Nó đi ra ngoài và tìm kiếm khắp nơi. Những viên kẹo đủ màu sắc ập vào mắt nó, làm nó chết mê chết mệt. Nhưng khổ nỗi, nó không có tiền để mà mua mấy cây kẹo đó… Thật là tiếc mà…

Đang suy nghĩ bẩng quơ thì Nutty chợt nghe thấy tiếng của ai đó quen thuộc…

_ Snifles… Con đừng có dán đôi mắt vào cuốn sách đó nữa được không ? 

– Một người góa phụ khó khăn nói với cháu mình.

Cậu bé tóc xanh đang ngồi trên băng ghế, đôi mắt đeo một cái kính to dày tỏ chảng ra, mắt thì vẫn không rời cuốn sách, dù cậu ta đang nói :

_ Con chỉ muốn đọc sách thôi.

_ Snifles ! – Bà góa phụ không thể chịu nổi nữa… - Ta sẽ bỏ con ở đây cho đến khi nào con rời mắt khỏi đống sách đó !
Rồi bà ta hậm hực bước đi. Dù vậy, Snifles vẫn không để tâm đến. Cậu bé lúi húi và loay hoay với cuốn sách khoa học, phát cuồng vì nó á .

Cậu không chú ý đến xung quanh, mải mê đến nỗi Nutty ngồi cạnh bên tự lúc nào cũng không hay biết…


_ Á ! Snifles giật mình khi nhìn thấy Nutty đang ngồi cạnh cậu. Nó mỉm cười một nụ cười vô cùng hồn nhiên.

_ Hello~~~ !

_ Bạn ngồi đây từ khi nào vậy ? Snifles hỏi, mắt nó mở to.

_ Từ khi bà của bạn bỏ đi ấy mà.  Nutty cười tít mắt.

_ Ohhhh~~Snifles trầm trồ. - Thế bạn tên là gì ?


_ Mình là Nutty ! - Nutty trả lời không ngần ngại.


_ Mình là Snifles ! - Nó mỉm cười và bắt lấy tay cậu bé ngồi đối diện.


_ Hehe !



Ọtttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttt, đột nhiên cái bụng của Snifles biểu tình đòi ăn dữ dội. Cậu bé, đến lúc này, cậu mới nhớ ra, mình chưa ăn gì từ sáng đến giờ. Đói cũng là lẽ đương nhiên, theo khoa học mà nói.


_ Hì hì ! -  Nutty cười khúc khích. - Bạn đói à ?

_ Ừ TT^TT... -  Snifles trả lời trong ngậm ngùi.

_ Mình biết có món này rất ngon ! Bạn ăn không ? 

Đôi mắt của nó sáng rực lên và tinh anh thấy rõ, khiến cậu bé không thể khỏi tò mò. 

_ Món gì thế ? - Cậu bé hỏi, đôi mắt mở to.

_ Bạn có tiền không ?


_ Có ! Snifles lấy từ trong túi ra, một nắm bạc lẻ, khiến Nutty phải trố mắt ra nhìn. Nutty cười ma lanh, liền dắt tay bạn mình chạy nhanh đi. Cậu bé chưa kịp phản ứng gì đã bị dắt mũi chạy đi ra khỏi công viên...

.

.

.

Cả đời Snifles chưa bao giờ ăn món gì ngon như thế này. Nó tan ra từ đầu lưỡi, ngọt ngào và mát lạnh ! Nó trăng trắng, ngọt dịu từ cái nếm đầu tiên, nó chảy ra khắp miệng cậu bé... 

Liếm mép, cậu bé thích thú ăn cây kem. 

_ Ngon không, Snifles ?  - Nutty hỏi, lè lưỡi tinh ranh.

_ Ừ  ừ ừ... - Cậu bé trả lời bâng quơ, vì đang vội liếm kem.

Cậu bé tóc xanh lá cây mỉm cười đắc ý, nó đã được thỏa mãn cơn thèm ngọt của mình. Xong ! Nó nên đi về nhà thôi... >_<

Nhưng, nó lại muốn nấn ná ở đây thêm, Snifles làm nó thấy thích thú.

 Nutty thật là một cậu bé thú vị. Cậu cảm thấy rất muốn tìm hiểu và làm bạn với nó. Nó có thể làm gì nó muốn nè, đi đâu nó đi. Vả lại, nó biết những điều mà cậu không biết và lẫn trong sách vở cũng không có.

Nói chung, cái gì khác biệt nhau, nó sẽ thu hút nhau...

_ Hey, ở nhà, ba mẹ cậu có cho cậu ăn thứ này thường xuyên không ?

Cậu liếm mép và hỏi nó. Nó mỉm cười lắc đầu nguầy nguậy :

_ Tớ không sống với ba mẹ .

_ Ơ ? Thế cậu sống với ai ?

_ Với anh chị của tớ. Họ chưa bao giờ bắt tớ làm điều gì tớ không muốn cả!

Snifles thấy kỳ lạ, những điều về Nutty quả là kỳ bí...

_NUTTY! - Handy đột nhiên xuất hiện, anh ta chạy đến từ xa. Nhìn anh ấy trông như vừa đánh nhau với ai đó...



Là kẻ thù sao ?


_ Có chuyện gì vậy, anh Handy ?


_ Bọn chúng tới rồi ! Mau rời khỏi đây ngay ....



Handy chưa kịp nói hết câu đã bị một tiếng nổ làm át hết cả đi. Nutty quá bất ngờ, chỉ kịp chạy đến bên Snifles , ôm lấy đầu cậu nhóc và che chắn...


.


.

.


.










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét