HAPPY TREE FRIENDS
Happy Tree Friends Fan fic
v
Author : Omgyuki
v
Thể Loại : Adventure, Drama, Romance, Sci-fi,
Shounen.
v
Tình Trạng : Đang Tiến Hành.
v
Note :
Khi muốn mang
cái này đi đâu, nhớ nói mình một tiếng.
Bạn có thể
liên hệ mình qua yh :
omgyuki@yahoo.com
Làm thế có
nghĩa là bạn tôn trọng mình, tôn trọng bài viết và tôn trọng chính bản thân bạn.
Mole bị hoán
đổi giới tính từ nam -> nữ . Vì đáp ứng nhu cầu thị hiếu :3
Nhưng mà đừng
lo, những shot khác của HTF mình sẽ vẫn giữ giới tính nguyên bản của Mole để tiếp tục tình yêu
với Shounen-ai <3
=========================================
Chap 20 :Their shoulder
.
.
.
_ ÔNG CHỦ !
Tiếng hét thất thanh của một người hầu vang lên từ phía dinh thự của ngài Hầu Tước. Khung cảnh hỗn loạn và bi kịch. Những con quái vật xông vào dinh thự với cơn thèm khát không đáy. Và, ngài hầu tước và cả phu nhân đều biến trở thành quái vật theo chúng, chỉ sau một vết cắn.
Giggles không có phản ứng trước cái chết của họ. Có lẽ vì cô ta không có đủ thời gian để phản ứng, vì ngay sau đó, Splendid đã tóm lấy cô và chạy đi. Hoặc là tình cảm của cô ta không đủ để xót xa hay đau thương. Bởi, họ không phải là cha mẹ thật của cô ta.
Giggles nhanh chân chạy theo Splendid. Họ vừa chạy vừa quay phắt lại và tấn công lũ quái vật. Với khẩu súng nhỏ bé, Giggles nhắm thẳng vào đầu bọn quái vật và tia la-de của Splendid càn quét bọn chúng.
Nhưng, với số lượng quá áp đảo và ngày càng tăng, bọn quái vật dần chiếm ưu thế. Chúng càng lúc càng hoạt động nhanh, cũng như càng tàn bạo và thèm khát hơn.
Nhưng, với số lượng quá áp đảo và ngày càng tăng, bọn quái vật dần chiếm ưu thế. Chúng càng lúc càng hoạt động nhanh, cũng như càng tàn bạo và thèm khát hơn.
Splendid nhanh tay ôm lấy eo cô gái nhỏ, và cả hai cùng nhau nhảy qua các mái nhà để chạy trốn lũ quái vật. Lúc ấy, khi vừa nhảy lên được cái mái nhà của dinh thự, lỗ tai của họ tràn ngập tiếng hét và súng đạn.
Đôi mắt họ tràn ngập một khung cảnh hỗn loạn. Lửa, xác chết, tiếng kêu gào.... Họ nhìn thấy đàn quái vật, quá nhiều, và chúng đang tăng lên một cách thiếu kiểm soát. Lực lượng cảnh sát không thể đàn áp được bọn chúng. Những thứ này nằm ngoài khả năng của cảnh sát Happy Tree-City.
_ Chính phủ của thành phố không đụng động gì hết... - Giggles nói.
_ Vậy là do quân của chúng. - Splendid nghiến răng. - Những "Duy Nhất".
_ Những "Duy Nhất" ? - Cô ta chưa bao giờ nghe đến những thứ này.
_ Đó là tập hợp những người duy nhất có thể đánh bại được Living Hell. - Splendid trả lời. - Bọn chúng có những sức mạnh như những thành viên trong Living Hell.
Những "Duy Nhất" ấy, có tên cũng xuất thân từ Darkin nhưng có tên lại là một người nhân tạo, được chính phủ thành phố bí mật tạo ra như anh em nhà Ali-Ari, hay có tên lại là tội phạm nhưng được chuyển hóa thành tay sai của thị trưởng như Rat. Chúng là những phần tử "Duy Nhất" , chỉ "Duy Nhất" mà thôi.
Giggles bần thần một lát. Cô ta nhớ lại khuôn mặt của Mole, chị gái cô, khi lúc còn nhỏ. Một bờ vai nhỏ nhưng đủ lớn để bảo vệ những gì mà chị ấy yêu thương. Bờ vai ấy đã phải chịu những gì ? Cô ta không thể nào biết được. Càng nghĩ, Giggles càng thấy mình bé nhỏ và vô dụng biết bao .
Bộp! - Splendid vỗ vai Giggles, kéo cô ta về hiện tại.
Anh ta nghĩ ra một câu nói an ủi nhất có thể :
_ Nếu cô đang nghĩ đến Mole , thì thay vào ngồi đó nghĩ vẩn vơ rồi tự trách mình, sao không cầm súng đứng lên và đi theo cô ấy ?
Giggles ngẩn ra, cô ngước nhìn Splendid, cười khúc khích :" Đấy là câu an ủi dở nhất mà tôi từng nghe . " Nạp đạn vào cây súng nhỏ của mình và bằng, như một lời khiêu khích, cô bắn nát sọ con quái vật kia.
_ Tôi với anh thi thử xem, ai giết được nhiều tên xác sống nhất nhé ?
_ Tôi với anh thi thử xem, ai giết được nhiều tên xác sống nhất nhé ?
Nhìn ngắm đôi mắt kiêu hãnh và gan dạ của cô gái, Splendid gật đầu và cười khúc khích.
.
_ Handy-san ! - Nutty lao đến chỗ của Handy và giúp anh tiêu diệt một con quái vật. Họ đang ở giữa chiến trường. Đứng giữa cái chết và sự sống, đã bao nhiêu lần rồi, họ thấy mình thật bé nhỏ và bất lực. Nutty trong bụng bồn chồn , cậu bé lo lắng cho Snifles. Dù đã mang bạn mình và cô gái của Handy lên tòa nhà kia, tầng cao nhất, nhưng cậu bé vẫn không khỏi lo lắng.
Có gì ngon và ngọt nữa, nếu như các bạn của cậu không còn sống ?
Mole, Flippy, Splendid, Shifty, Lifty và Russell...
Handy cũng có những suy nghĩ y như Nutty. Anh không bao giờ nói ra tâm trạng của mình, nhưng tinh thần của anh đang lên tiếng. Petunia, cô gái anh thầm thương trộm mến, vì cô ấy, anh gia nhập vào Living Hell với hi vọng một ngày nào đó, sẽ một lần nữa nghe được tiếng hát của cô.
Những hi vọng, những ước muốn... những thứ đó đã tiếp phần cho đôi vai họ lớn rộng thêm.
.
Snifles ngồi nép vào người Petunia. Cậu bé ngước nhìn cô gái trầm lặng, cực kì xinh đẹp này. Thật kì lạ, mái tóc xanh như màu của biển khơi, nhẹ nhàng và dịu dàng.Cậu bé sờ mái tóc của cô gái, xanh hơn màu tóc của cậu nhiều. Cứ y như mỹ nhân ngư. Petunia mỉm cười nhìn cậu bé và hí hoáy viết vào tờ giấy :
<< Em có sợ không ? >>
Snifles lắc đầu :
_ Thế còn chị ?
Petunia cũng lắc đầu, cô cười tít mắt :
<< Em là bạn của Nutty ? >>
_ Vâng, có thể nói là như thế... - Snifles trả lời.
<< Em tên gì ? >>
_ Snifles.
Cô gái tóc xanh gật đầu hiểu ý và :
<< Chị là Petunia. >>
Một chút im lặng. Snifles bồn chồn nhìn ra bên ngoài cửa sổ của tòa nhà. Khung cảnh hỗn loạn làm cho cậu bé càng bồn chồn hơn nữa. Cậu bé muốn ở ngoài đó giúp đỡ người bạn của mình. Bấu chặt lấy thanh sắt, cậu bé tức vì sự bất lực của mình.
Petunia nhẹ nhàng đi từ sau cậu bé, phủ lên người cậu một chiếc áo choàng.
<< Vào trong đi, em sẽ bị cảm đó. >>
_ Em không thể . - Snifles gần như vỡ tan. - Nutty và Handy đang ở ngoài đó, nếu lỡ như họ có chuyện gì....
Petunia đặt ngón trỏ lên miệng cậu bé, cô mỉm cười thật dịu dàng. Cô ôm lấy, và vuốt mái tóc màu xanh của cậu bé. Bằng một cách âu yếm nhất, cô viết lên tay cậu bé :
<< Hãy ở đây, an toàn cho đến khi họ trở về... >>
_ Tại sao ? - Snifles rơm rớm. - Em không thể ngồi yên khi bạn em đang gặp nguy hiểm được...
<< Đối với em, Nutty rất quan trọng ? >>
_ Vâng. - Cậu bé gật đầu.
<< Đối với Nutty, em cũng vậy. >> - Đôi mắt của cô chùng xuống buồn bã. - << Nếu như em ra ngoài đó, và gặp nguy hiểm, Nutty sẽ như thế nào ? >>
Snifles im lặng. Petunia nhắm mắt lại và nắm chặt cả hai tay cậu bé lại. Cô hôn lên trán cậu bé và mỉm cười lần nữa. Snifles gật đầu và hiểu ý, cậu cũng nắm tay Petunia và cầu nguyện.
<< Cầu nguyện cho những người bạn của con...>>
<< Cho dù họ đang ở đâu, ở bất cứ nơi nào ... >>
<< Nhờ vào những hi vọng và ước nguyện nơi đây...>>
<< Xin ngài hãy biến chúng thành đôi cánh...>>
<< Để bảo vệ cho từng người họ...>>
<< Có gì thú vị nếu như họ không trở về ? >>
<< Còn gì là hạnh phúc nếu họ không còn ở bên con ? >>
<< Xin chúa, nếu như ngài là bậc thượng đế uy quyền nhất...>>
<< Hãy bảo vệ những người bạn của con khỏi mọi hiểm nguy...>>
<< Để cho chúng con có thể được đoàn tụ... >>
<< Và mãi mãi vui cười khi ở bên nhau. >>
.