Thứ Tư, 15 tháng 5, 2013

[Death Note fan fic] Return to the star.




Return to the start

DEATH NOTE FAN FIC

v Author : Omgyuki

v Category : Adventure, Drama, Romance, Sci-fi, Shounen.

v Tình trạng : Đang tiến hành.

v  Summary :


L mi không muốn thử sử dụng nó sao? Light đã muốn trở thành một vị thánh với nó đó.

Tên thần chết có khuôn mặt ác quỷ chợt tắt nụ cười. Hắn không ngờ rằng trên thế giới này, có một kẻ từ chối sức mạnh của chúa trời ban cho.

im lặng, đôi mắt đen thâm quầng của anh ánh lên.

Giọng của anh còn lạnh hơn cả băng :


_ Ryuk, Cái cách mà Light chết có giống một vị thánh không?

v Note :

Khi muốn mang cái này đi đâu, hãy nói mình một tiếng.

Bạn có thể liên hệ mình qua nick yahoo này :


Làm như thế nghĩa là bạn tôn trọng mình, tôn trọng bài viết và tôn trọng chính bản thân bạn.


-----------------------------------------------------------------------
 Return to the start




Ryuk đang ở một đám tang. Đó là đám tang của Light Yagami. Cuộc chiến đã kết thúc, cuộc chiến giữa hai công lý : Light và L .  Kẻ được mệnh danh là "Thánh" đã phải hưởng lấy cái chết của hắn. Một cái chết không đẹp mắt tí nào, ít nhất là đối với một vị "Thánh".

Ryuk cảm thấy buồn cười, trong suốt cả buổi lễ hắn cứ cười sằng sặc. May mắn là không có ai thấy được hắn ngoài Near. 

Light Kagami chiến đấu vì công lý, vì thế giới.

Rồi cuối cùng phải thua một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch và chết thảm.

Ryuk cảm thấy buồn vì nghĩ sẽ không còn gì thú vị nữa, sau ngày hôm nay. Bởi, người xứng đáng có được "Death Note" đã chết, thứ đồ chơi của hắn đã bị hỏng. Không còn con người nào được xem là "  thú vị " nữa rồi...

Thật buồn.

.

_ Ryuk . - Near đưa lại cuốn sổ đen cho tên thần chết xấu xí. - Tôi hi vọng sẽ không có KIRA II.

Ryuk cười khụ khị, gương mặt ác quỷ của hắn toát lên vẻ nguy hiểm.

_ Ta không chắc. - Hắn cất cuốn sổ vào . - Bởi cậu biết đấy, thế giới của Thần chết rất nhàm chán...

_ Tốt nhất là không, Ryuk. - Near nhấn mạnh và cậu bỏ đi.

Ryuk lại cười. Hắn không biết hắn cười vì cái gì nữa...

Xoạt ! 

Đôi cánh đen của hắn hiện ra, xấu xí và gớm ghiếc. Hắn cười và cứ thế bay về thế giới Shinigami...

.

Đã 3 ngày rồi, hắn không được ăn táo và không được thưởng thức những thứ "thú vị" nữa. Hắn thấy tiếc nuối. Hắn thấy chán, chán cực kỳ. Tất cả, mọi thứ, lại quay về điểm ban đầu : "nhàm chán". Thế giới của Thần chết rất buồn chán, toàn là một lũ dở hơi...

Hắn ước ao, hắn khát khao...

Hắn mong muốn quay trở về thời điểm đó...

Cái thời điểm mà một ai đó nhặt được cuốn sổ Death Note của hắn...

Sau đó tàn sát tội phạm, bằng "công lý"...

Hắn muốn...

Hắn ước...

Hắn khát khao... !

.







_ Ryuk .

Chúa tể của Thần chết vỗ vai hắn, khuôn mặt của tên này cũng chẳng khác gì ác quỷ. Vừa xấu xí lại vừa nhăn nheo. Tên chúa tể diện ra một nụ cười ma quái, và trên tay hắn đang cầm một quả cầu.

_ Ta biết là ngươi đang rất buồn chán.

Tên chúa tể mở lời và Ryuk lắng nghe. Hắn không bỏ sót chữ nào.

_ Đây. - Tên chúa tể dúi vào tay hắn quả cầu. - Hãy sử dụng nó .

_ Ngươi đưa cho ta để làm gì ?

_ Nó sẽ đưa ngươi về thời điểm mà ngươi muốn trở về. - Tên chúa tể cười sằng sặc.

Ryuk có phần khó hiểu, hắn mâm mê quả cầu trong tay.

_ Chỉ cần bóp nát nó,... - Tên chúa tể dần biến mất. - Trò chơi của ngươi sẽ được tiếp tục.

" Trò chơi của ta ? "

Tên chúa tể biến mất để Ryuk lại với nỗi phân vân và khó hiểu.

Tên chúa tể ấy nói..

" Chỉ cần bóp nát nó,...

Trò chơi của ngươi sẽ tiếp tục. "

Trò chơi của hắn...

Món đồ chơi của hắn..

Tất cả sẽ tiếp tục...

Tất cả sẽ quay về điểm bắt đầu...

Mọi thứ....

.

Ryuk cười, hắn bóp nát quả cầu trong tay.

.

Thời gian xoắn lại và ngừng trôi một lúc...

Sau đó.... Ryuk quay trở về với thời điểm ấy...

Cái thời điểm mà một ai đó nhặt được cuốn Death Note của hắn...

Sau đó tàn sát tội phạm bằng "công lý"...




Ryuk nghĩ, nếu bây giờ hắn đánh rơi cuốn sổ cũng lại tại đây, người nhặt cũng lại là Light... Thế thì sẽ rất buồn chán, vì hắn, kẻ đã chứng kiến hết mọi việc sẽ không thích xem lại mọi thứ. 

Thế thì... ai là kẻ thích hợp nhặt được cuốn sổ Death Note của hắn ?

Hắn biết không có con người nào có thể làm cho hắn " thú vị " được...

Vậy việc của hắn là tìm một kẻ không phải là "con người" trên thế giới này...

Không phải là Misa..

Không phải là Mello hay Matt...

Càng không phải là Near...

Cái thứ không phải là "con người"...

Cái kẻ đã dám thách thức chúa trời...

Vượt qua ranh giới của "con người"...

Chỉ có một mình kẻ đó...

Kẻ thù không đội trời chung với Kira...

.

"L... "

Hắn cười khằng khặc khi nhớ đến kẻ đó, cái kẻ không phải là "con người" đó. Một kẻ xuất chúng, xuất như Light. Một tài năng, một viên ngọc quý....

Một "công lý"...

.

L, đã đến giờ phải đi ngủ rồi.

Watari dọn đống chén đĩa đang để ngổn ngang trên bàn. Cạnh đó, một chàng thanh niên có đôi mắt thâm quầng đang ngồi chò hỏ trên ghế, một kiểu ngồi kỳ lạ. Chàng thanh niên ấy không ngừng dán mắt vào màn hình, tuy vậy anh ta vẫn gật đầu, ra định hiểu ý.

Watari cúi chào và ông đi ra ngoài.
L đứng dậy và toan tắt đèn, thì anh nghe một tiếng động lạ.

Giống như một cái gì đó rớt xuống, ngay giường của anh...

Chàng trai tóc đen của chúng ta không tránh khỏi tò mò. Anh đứng trước giường và chú ý thứ nằm trên giường một cách kỳ lạ không biết tự bao giờ đã ở đấy. 
L cầm cuốn sổ lên, anh nhấc nó lên bằng hai ngón tay của mình, mắt to tròn xem xét. 

Soạt !

Đột nhiên trước mắt anh hiện ra một con quái vật, khuôn mặt xấu xí và đang mỉm cười. Nó có đôi cánh màu đen, nước da tái nhợt, bộ đồ rách rưới gớm ghiếc không thể tả được.
Tuy vậy anh vẫn giữ được sự bình tĩnh, anh nhìn thẳng vào con quái vật ấy. Khuôn mặt anh nghiêm hẳn lên. Con quái vật ấy cười khằng khặc, hắn nhìn anh, điệu bộ vui vẻ :

L ! Ta là Ryuk, một shinigami.

.

.

.




Một đêm rất thú vị. Cái cảm giác này L chưa bao giờ trải qua. Thường, anh hay thức đêm để suy nghĩ về những vụ án, nhưng đêm nay anh thức để nghe kể về mình, vụ án lớn nhất của cuộc đời anh. Một vụ án để đời và vô cùng hay ho, hóc búa. 

L nghe Ryuk kể mà chết mê chết mệt, quên cả ngủ.

Càng nghe, anh càng tò mò về người được gọi là Light Yagami, đối thủ không đội trời chung của anh.

" Light ..."

Cái tên ấy thật lạ mà cũng thật quen...

.

Ryuk mất cả một đêm để kể cho
nghe tất cả mọi chuyện. Hắn muốn rằng , anh không lặp lại bất kì tình tiết nào trong câu chuyện đó. Hắn không thích và sẽ rất là nhàm chán khi phải xem hoài một vở kịch hay một bộ phim. Cho dù nó có "thú vị" đến đâu thì, ai cũng thế, sự chán ngán đến rất nhanh.

Hắn ngồi ăn táo và cạnh bên là 
L đang chăm chú nhìn vào cuốn sổ Death Note không rời. 

Kể từ khi nghe câu chuyện về Kira, 
L đã không thể nào rời khỏi cuốn sổ. Anh cứ dính chặt lấy nó, nhìn nó và suy tư ngẫm nghĩ. 

Có vẻ anh không biết phải làm gì  với nó. Hắn có thể gợi ý cho anh ?

_ Với cuốn sổ này, ngươi có thể giết bất kỳ ai. Ngươi có thể trở thành một vị thánh, một vị chúa của thế giới mới. Hay nhỏ bé hơn là, ngươi có thể giết tất cả tên tội phạm mà ngươi muốn loại trừ...

Xoảng !

Tiếng tách trà do 
L đánh rớt cắt lời hắn. Hắn im lại, và cười. Một nụ cười kỳ lạ. 
Anh cúi xuống, nhặt những mảnh vở của chiếc tách lên, sau anh ngồi chò hỏ, nhìn hắn. Giọng lạnh hơn cả băng, anh hỏi hắn :

_ Light đã làm gì với cuốn sổ này ?

_ Light ấy à ? Hắn, hắn đã trở thành chúa tể của thế giới. Nhờ hắn tỷ lệ tội phạm đã giảm đi rất đáng kể. - Ryuk khó khăn nói. - Ngược lại hắn đã hi sinh rất nhiều. Hắn đã giết chết Near, Mello, Matt... Làm cho Misa Misa đau khổ, giết chết và lừa bịp mối tình đầu của hắn, Takada---...

L có vẻ tức giận, anh xé nát cuốn sổ Death Note mà không suy nghĩ gì hết, rồi quăng nó vào lò sưởi.

Ryuk ngạc nhiên, hắn há hốc mồm ra nhìn anh.

_  L,  mi không muốn thử sử dụng nó sao? Light đã muốn trở thành một vị thánh với nó đó.

Tên thần chết có khuôn mặt ác quỷ chợt tắt nụ cười. Hắn không ngờ rằng trên thế giới này, có một kẻ từ chối sức mạnh của chúa trời ban cho.


L im lặng, đôi mắt đen thâm quầng của anh ánh lên.


Giọng của anh còn lạnh hơn cả băng :

_ Ryuk, Cái cách mà Light chết có giống một vị thánh không?


Câu nói của người thanh niên làm căn phòng bao trùm trong im lặng.

.
L giở điện thoại, ngày mai là ngày thi đầu tiên vào trường đại học Teido, nơi Light sẽ học...

.





Ngày hôm sau, hội thi tuyển sinh ở đại học Teido bắt đầu. Thật kỳ lạ, ở trong hội trường thi, xuất hiện một thanh niên kỳ lạ. Đôi mắt thăm quầng, kiểu ngồi chò hỏ kỳ dị và thường xuyên cắn móng tay. Chàng trai đó là kẻ đồng hạng với Light Yagami, đứng nhất bảng tuyển sinh.

Hai thiên tài, hai viên ngọc quý đều quy tụ tại trường đại học Teido.

_ Xin chào. - Chàng thanh niên tóc đen bước tới trước mặt Light mỉm cười. - Tôi là Ryuga Hideki.

_ Chào. - Hai người bắt tay nhau. - Light Yagami, rất vui được gặp cậu.

Cái bắt tay ấy, câu chào hỏi ấy... 
L cảm thấy nó thật quen thuộc và cũng quá xa lạ. Trước mặt anh đây, chính là kẻ thù không đội trời chung của anh và cũng là người bạn đầu tiên của anh.

Số phận thật trớ trêu...

Anh mỉm cười và Light cũng mỉm cười theo.

.

Thời gian lại trôi đi sau khi bị xoắn lại và chảy ngược dòng...

Một câu chuyện mới được mở ra. 

Một câu chuyện "thú vị" nói về cuộc "Kết bạn" của hai kẻ không đội trời chung...

.

.

.


" Lest's return to the start, Kira ! "




Thứ Ba, 7 tháng 5, 2013

{HTF fan fic} Happy Tree Friends {Chap 21}



HAPPY TREE FRIENDS
HAPPY TREE FRIENDS FAN FIC

v Author : Omgyuki

v Category : Adventure, Drama, Romance, Sci-fi, Shounen.

v Tình trạng : Đang tiến hành.

v Note :

Khi muốn mang cái này đi đâu, hãy nói mình một tiếng.

Bạn có thể liên hệ mình qua nick yahoo này :


Làm như thế nghĩa là bạn tôn trọng mình, tôn trọng bài viết và tôn trọng chính bản thân bạn.

Mole bị hoán đổi giới tính từ nam->nữ để đáp ứng nhu cầu thị hiếu :3 
Nhưng mà đừng lo, những short fic khác của HTF, mình sẽ giữ giới tính nguyên bản của Mole để tiếp tục tình yêu với Shounen-ai :”>>>>>>>>>>>>

-----------------------------------------------------------------------



Chap 21 : Rescue



Âm thanh xé toạc cả bầu trời. Flaky nhắm tịt mắt lại... Nhỏ tưởng rằng nhỏ đã chết. Nhưng, nhỏ không cảm thấy gì cả. Mở to mắt ra, có một ai đó, một vóc người nhỏ bé, đang dùng một cây kiếm và bảo vệ cho nhỏ.

Người ấy là một cô gái trẻ, lớn hơn nhỏ vài tuổi. Với thanh kiếm trên tay, người ấy nhanh chóng hạ gục bọn quái vật. Nhỏ ngạc nhiên, nhỏ thật sự không thể tin vào mắt mình. 
Chỉ trong vài phút, đám quái vật đã tạm thời bị tiêu diệt hết. Người ấy quay mặt lại. Một cái kính râm, mái tóc bí ngô tím dưới trời trăng. Nhỏ ngây người ra, vội vàng mở miệng :

_ Cảm ơn ....

Người ấy gật đầu, một cô gái ít nói. Đưa bàn tay của mình ra, nhỏ vịn vào đó và đứng dậy. Người ấy im lặng một chút rồi nói :

_ Cô có phải là người dân của khu Darkin không ?

Nhỏ lắc đầu. Nhưng có vẻ người ấy không thấy, nên, người ấy đã lặp lại câu nói đó lần nữa. Và nhỏ trả lời một cách bẽn lẽn. 

Mái tóc bí ngô màu tím, cây gậy chỉ đường, mù....

_ Mole ?!

Nhỏ ngạc nhiên và toan hét to tên của Mole lên, nhưng, đã bị cô chặn lại. 

_ Đừng lớn tiếng quá. - Mole nói nhỏ và nắm tay nhỏ chạy đi.

Đầu óc Flaky rối loạn, tim nhỏ đập thình thịch. Nhỏ không hiểu, tại sao, Mole trưởng nhóm của Living Hell, người luôn chống đối và mong muốn phá hủy thành phố, lại đi bảo vệ nó ? Thật kỳ lạ. 
Nhỏ không thể hiểu được, hành động của mọi người thật lạ.... Càng ngày càng lạ. Những chuyện bất thường xảy ra mỗi ngày...

Nhỏ cần một câu trả lời.

Tại sao ?

.

.

.

.








_ Toothy ! Tình hình phía đông sao rồi ?!

Cả trụ sở cảnh sát như náo loạn. Bên ngoài, bọn xác sống đang càn quét cả thành phố. Tất cả náo động và hỗn loạn. Những viên cảnh sát đã bị đẩy vào thế bí, vào ba tiếng trước, thị trưởng thành phố vừa yêu cầu họ nghỉ việc sớm và không làm việc tối nay. Lúc đó, họ không hiểu, và bây giờ khi chợt hiểu đã muộn. Họ không dám làm trái lời ngài thị trưởng nhưng cũng cắn rứt lương tâm khi để cho thành phố bị bọn quái vật mặc sức tàn phá.

Đa số họ trốn trong nhà và ôm lấy mối cắn rứt ấy. Số còn lại, rất ít đã cầm súng chiến đấu.

Toothy run rẩy. Cậu sợ khi phải cầm lấy súng đạn và dùng nó để giết ai đó. Cậu quá nhút nhát để có thể trở thành cảnh sát, Lumpy đã từng nhận xét như thế về cậu, nhưng anh lại thích cái tính nhút nhát của cậu. Sợ hãi, sẽ giúp ta không chủ quan, không bỏ sót, giúp ta cẩn thận hơn.

Ôi ! Bây giờ, cậu ước có sếp cậu ở đây...

Đoàng ! Đoàng ! Đoàng !

Tiếng súng nổ và tiếng bước chân tiến lên của tiểu đoàn đội đặc nghiệm cảnh sát của đại tá Lumpy đang chiến đấu. Họ là những hầu cận, là những đồng đội của anh, và họ chiến đấu theo tư tưởng, theo ý muốn của anh... Toothy và họ không phục vụ Tân Thị Trưởng, Happy-Tree City. Họ phục tùng anh.

.

_ CỨU TÔI VỚI !!!

Tiếng kêu cứu của những người dân, một lúc một to hơn. Trong khung cảnh hỗn loạn, Splendid cực lực phát huy hết sức mạnh. Đôi mắt hắn đỏ rực lên và loé sáng, quét sạch bọn xác sống.

Những người dân mà anh cứu, họ nhận ra, anh là Splendid của Living Hell. Trong họ như có một gì đó giằng xé và khó hiểu :

Anh là kẻ xấu....


 " Tại sao anh lại cứu chúng tôi ? "

Anh chính là tên cướp giết người nguy hiểm...

" Tại sao anh lại bảo vệ chúng tôi ? "


" Tại sao ? "



.

_ Ngươi !

Toothy bóp cò bắn vào đầu Splendid khi hắn đang lơ là vì những người dân. May mắn thay, Splendid né kịp và không sao. Hắn quay đầu lại, ngạc nhiên nhìn viên cảnh sát, rồi nở một nụ cười ngạo nghễ.

_ TÊN ĐÓ LÀ ĐỒNG BỌN CỦA BỌN LIVING HELL ! - Toothy hét lên.

Cậu nhảy lên phía trước những người dân và lăm lăm chĩa cây súng về phía hắn, kẻ thù của cậu... 

Cậu bóp cò và viên đạn bay ra, ... nhưng có một thứ đã làm lệch hướng bắn của cậu...

_ Chú cảnh sát ! Không phải đâu....! - Một cậu bé lắp bắp nói.

_ Đó là...là con trai tôi ! - Một người phụ nữ đứng tuổi thừa nhận. - Nó...nó... đang bảo vệ chúng tôi !

Họ làm Toothy bối rối.

_ Đừng giết anh cháu. - Đứa bé van xin, cố đẩy lùi cậu lại. Người phụ nữ đứng tuổi, và nhiều người khác cũng ra sức bảo vệ hắn. 

Toothy không hiểu, cậu vô cùng bối rối và không tin được. Đó đúng là Splendid của Living Hell, tại sao ? Tại sao họ lại bảo vệ hắn ?

Có ai đó vỗ vai anh.

_ Cậu có tin họ không ? - Giọng rất quen. - Tôi tin đó.

_ Sếp ?! - Toothy quay qua và không khỏi bất ngờ.

Ngài đại tá của cậu, Lumpy đang đứng đấy và mỉm cười thật tươi. Toothy sững sờ, Splendid cũng ngạc nhiên không kém. Anh cười rồi giao cho Toothy việc đưa người dân về nơi an toàn.

Splendid đáp xuống mặt đất và hỏi, giọng cậu nghiêm túc :

_ Anh là Lumpy ?

Lumpy gật đầu.

_ Mole đâu ?

_Em ấy đang ở chỗ của Flippy và Flaky.


"Em ấy" ? Splendid không thể không tò mò về mối quan hệ của Mole và anh.

Toothy chạy đi, nhưng được dăm ba bước, anh ngoái đầu lại nhìn. Vì quá đỗi ngạc nhiênl.

Mọi chuyện thật kỳ lạ, bất thường và bí ẩn...


.


.


.