Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2013

{HTF fanfic} Happy Tree Friends {Chap 22}

HAPPY TREE FRIENDS
HAPPY TREE FRIENDS FAN FIC

v Author : Omgyuki

 v Category : Adventure, Drama, Romance, Sci-fi, Shounen.

v Tình trạng : Đang tiến hành.

v Note :

Khi muốn mang cái này đi đâu, hãy nói mình một tiếng.

Bạn có thể liên hệ mình qua nick yahoo này :


Làm như thế nghĩa là bạn tôn trọng mình, tôn trọng bài viết và tôn trọng chính bản thân bạn.

Mole bị hoán đổi giới tính từ nam->nữ để đáp ứng nhu cầu thị hiếu :3 
Nhưng mà đừng lo, những short fic khác của HTF, mình sẽ giữ giới tính nguyên bản của Mole để tiếp tục tình yêu với Shounen-ai :”>>>>>>>>>>>>

-----------------------------------------------------------------------
   Chap 22 : I Love You



Flippy chạy thục mạng dưới bầu trời hừng đông. Trời sắp sáng rồi, tuy vậy, anh vừa chưa tìm thấy người con gái của anh... Anh hi vọng rằng, nhỏ không bị đám thây ma làm tổn hại. Nếu thật là vậy, chắc chắn anh sẽ không thể sống được nữa.

Anh có lỗi, có lỗi với nhỏ rất nhiều. Anh đã cướp đi mạng sống của cha nhỏ, tước đi cuộc sống hạnh phúc của nhỏ...

Và giờ đây, nếu như anh không thể bảo vệ được nhỏ nữa... Thì chắc chắn, không cần phiền đến nhỏ phải oán hận anh, mà ngay chính bản thân anh cũng không thể tha thứ cho mình.

Chắc chắn rằng, trái tim của anh, cơ thể của anh sẽ bị dày vò xiết đau không ngừng...anh sẽ trở thành thực sự là một con quái vật. Tim anh sẽ bị xé nát, bị giẫm đạp,....

Nếu anh không thể cứu nổi nàng Juliet của mình...

Không thể bảo vệ được người mình yêu thương...

Thì anh còn là cái gì trên cuộc đời này nữa chứ ?

.

.

.

" Flaky..."

Flaky cảm thấy như có ai đó đang gọi tên nhỏ. Tiếng gọi thân thương vô cùng quen thuộc và tình cảm khiến tim nhỏ xao động. Nhỏ mím môi, gắng chạy theo Mole... Nhỏ đang đến rất gần, rất gần rồi. Mong rằng anh vẫn bình an, để nhỏ có thể gặp được anh, ôm lấy anh vào lòng và bày tỏ thứ cảm xúc này với anh.

Bên trong nhỏ có một thứ cảm xúc rất lạ...

Nhỏ ước gì mình nhận ra nó sớm hơn.

Đó là một thứ cảm xúc tuy nói ra thì chỉ vỏn vẹn có ba chữ, nhưng để mô tả nó thì cho dù có vận dụng hết tất cả các từ ngữ trên thế gian này cũng không thể. 

Nó là hạnh phúc.

Nó cũng là nỗi đau.

Nó thật đẹp, thật ngọt ngào.

Song, nó cũng xấu xí và cay đắng đến vô cùng.

Đó là một thứ vô cùng bí ẩn. Một trong những thứ bí ẩn nhất trên đời. Nó thật khó giải thích,, khó diễn đạt. Nó là thứ chi phối chúng ta, khiến cho chúng ta không thể cưỡng lại được. Nó là mật ngọt, và cũng là thuốc đắng. Nhỏ từ lâu đã muốn bày tỏ nó với anh.

Và, nhỏ cũng muốn nói với cả thế giới về nó...

Bây giờ đây, nhỏ đang rất gần, rất gần chàng Romeo của nhỏ. Nhỏ sẽ bất chấp mọi thứ để được đến bên anh. Tất cả...

Ôi, chàng Romeo của nhỏ. Thứ cảm xúc này chính là minh chứng chân thành nhất a....

.



.

Lũ thây ma đang ít dần. Thật kỳ lạ, nhưng cũng thật đáng mừng. Có vẻ như, chúng rất sợ ánh sáng mặt trời. Flippy thấy như vậy, bởi vì trên bầu trời đang xanh dần kia, vầng thái dương đang sáng soi và dẫn đường cho tất cả. Những kẻ "chết" đang dần trở về với thế giới của chúng, quy luật đang được lặp lại. 
Dưới ánh sáng minh anh của mặt trời, mọi thứ ma thuật đều bị đánh tan dần. 

Ở khắp Happy Tree-City, ánh sáng ấy đang trải dài và phủ ấm mọi thứ. Nó thắp sáng và tiếp lửa cho tình bạn, tình yêu, tình đồng đội...

Flippy nhanh chóng tiêu diệt bọn xác sống. Anh thực sự rất muốn gặp lại Juliet của anh.

Anh sẽ nói, nói xin lỗi, nói tất cả với nhỏ...

Nói rằng, anh nhớ, nhớ nhỏ rất nhiều.

Và anh sẽ nói...

.

.

.

.

_ FLIPPY !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Một cô gái tóc đỏ bổ nhào tới, cô gái ấy ôm chầm lấy anh. Ôm lấy ôm để, nước mắt chảy ra. Flaky bám bám lấy người con trai mà cô yêu, giữ chặt người ấy.

_ Flaky...em... ?

_ EM YÊU ANH...!

Flaky hét lên, mặt cô đỏ bừng bừng và lệ rơi dài trên hai gò má. Mừng quá, mừng quá.. Cuối cùng, nhỏ cũng đã nói được rồi. Nhỏ ôm lấy anh, dùng cả vòng tay bao phủ lấy anh.

Nhỏ yêu anh. Thực sự rất yêu anh.

Anh chính là Romeo của nhỏ !

Và nhỏ chính là Juliet của anh.

Flippy mỉm cười, cũng ôm lấy Flaky vào trong lòng vỗ về. Giọng nói vô cùng quen thuộc của anh mà bao ngày nay nhỏ thương nhớ nay đã cất lên :

_ Nào nào... Sao lại khóc...? Ngoan ngoan, không có khóc nè.

Flaky hít một hơi thật sâu, và nhanh tay lau đi những giọt nước mắt. Nhỏ mỉm cười thật tươi và kéo tay Mole, đưa cô đến chỗ Flippy.

_ Mole... cho tao xin lỗi.

Mole gật đầu, và thật kỳ lạ, cô mỉm cười. Đã từ lâu lắm rồi, anh mới lại được nhìn thấy nhóm trưởng của Living Hell mỉm cười tươi như thế đó.

Thật kỳ lạ.. Cái gì đã thay đổi một con người khó gần như Mole chứ ?

Có chuyện gì đã xảy ra trong quãng thời gian vừa rồi.

Có lẽ, cũng giống như anh, cô đã tìm được phân nửa linh hồn của mình rồi.

Thật đáng mừng, đáng mừng a.

_ Bình Minh lên rồi !

Mole ngước nhìn về phía đông. Một khung cảnh vô cùng huy hoàng và tráng lệ hiện ra. Ánh sáng màu cam của mặt trời bao trùm lấy tất cả. Lũ xác sống ngay lập tức bị ánh mặt trời chiếu vào liền trở lại hình dáng cũ : những mảnh tro tàn.

Cả ba im lặng, trong lòng có phần an tâm hơn rồi.

Tất cả họ đều mỉm cười,...

Tất cả đã qua rồi a. Những cơn giông, cơn bão...

Mặt trời đã lên, đã xua tan màn đêm.

.

.


.

.

"Sau cơn mưa, trời lại sáng...."




Thứ Tư, 15 tháng 5, 2013

[Death Note fan fic] Return to the star.




Return to the start

DEATH NOTE FAN FIC

v Author : Omgyuki

v Category : Adventure, Drama, Romance, Sci-fi, Shounen.

v Tình trạng : Đang tiến hành.

v  Summary :


L mi không muốn thử sử dụng nó sao? Light đã muốn trở thành một vị thánh với nó đó.

Tên thần chết có khuôn mặt ác quỷ chợt tắt nụ cười. Hắn không ngờ rằng trên thế giới này, có một kẻ từ chối sức mạnh của chúa trời ban cho.

im lặng, đôi mắt đen thâm quầng của anh ánh lên.

Giọng của anh còn lạnh hơn cả băng :


_ Ryuk, Cái cách mà Light chết có giống một vị thánh không?

v Note :

Khi muốn mang cái này đi đâu, hãy nói mình một tiếng.

Bạn có thể liên hệ mình qua nick yahoo này :


Làm như thế nghĩa là bạn tôn trọng mình, tôn trọng bài viết và tôn trọng chính bản thân bạn.


-----------------------------------------------------------------------
 Return to the start




Ryuk đang ở một đám tang. Đó là đám tang của Light Yagami. Cuộc chiến đã kết thúc, cuộc chiến giữa hai công lý : Light và L .  Kẻ được mệnh danh là "Thánh" đã phải hưởng lấy cái chết của hắn. Một cái chết không đẹp mắt tí nào, ít nhất là đối với một vị "Thánh".

Ryuk cảm thấy buồn cười, trong suốt cả buổi lễ hắn cứ cười sằng sặc. May mắn là không có ai thấy được hắn ngoài Near. 

Light Kagami chiến đấu vì công lý, vì thế giới.

Rồi cuối cùng phải thua một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch và chết thảm.

Ryuk cảm thấy buồn vì nghĩ sẽ không còn gì thú vị nữa, sau ngày hôm nay. Bởi, người xứng đáng có được "Death Note" đã chết, thứ đồ chơi của hắn đã bị hỏng. Không còn con người nào được xem là "  thú vị " nữa rồi...

Thật buồn.

.

_ Ryuk . - Near đưa lại cuốn sổ đen cho tên thần chết xấu xí. - Tôi hi vọng sẽ không có KIRA II.

Ryuk cười khụ khị, gương mặt ác quỷ của hắn toát lên vẻ nguy hiểm.

_ Ta không chắc. - Hắn cất cuốn sổ vào . - Bởi cậu biết đấy, thế giới của Thần chết rất nhàm chán...

_ Tốt nhất là không, Ryuk. - Near nhấn mạnh và cậu bỏ đi.

Ryuk lại cười. Hắn không biết hắn cười vì cái gì nữa...

Xoạt ! 

Đôi cánh đen của hắn hiện ra, xấu xí và gớm ghiếc. Hắn cười và cứ thế bay về thế giới Shinigami...

.

Đã 3 ngày rồi, hắn không được ăn táo và không được thưởng thức những thứ "thú vị" nữa. Hắn thấy tiếc nuối. Hắn thấy chán, chán cực kỳ. Tất cả, mọi thứ, lại quay về điểm ban đầu : "nhàm chán". Thế giới của Thần chết rất buồn chán, toàn là một lũ dở hơi...

Hắn ước ao, hắn khát khao...

Hắn mong muốn quay trở về thời điểm đó...

Cái thời điểm mà một ai đó nhặt được cuốn sổ Death Note của hắn...

Sau đó tàn sát tội phạm, bằng "công lý"...

Hắn muốn...

Hắn ước...

Hắn khát khao... !

.







_ Ryuk .

Chúa tể của Thần chết vỗ vai hắn, khuôn mặt của tên này cũng chẳng khác gì ác quỷ. Vừa xấu xí lại vừa nhăn nheo. Tên chúa tể diện ra một nụ cười ma quái, và trên tay hắn đang cầm một quả cầu.

_ Ta biết là ngươi đang rất buồn chán.

Tên chúa tể mở lời và Ryuk lắng nghe. Hắn không bỏ sót chữ nào.

_ Đây. - Tên chúa tể dúi vào tay hắn quả cầu. - Hãy sử dụng nó .

_ Ngươi đưa cho ta để làm gì ?

_ Nó sẽ đưa ngươi về thời điểm mà ngươi muốn trở về. - Tên chúa tể cười sằng sặc.

Ryuk có phần khó hiểu, hắn mâm mê quả cầu trong tay.

_ Chỉ cần bóp nát nó,... - Tên chúa tể dần biến mất. - Trò chơi của ngươi sẽ được tiếp tục.

" Trò chơi của ta ? "

Tên chúa tể biến mất để Ryuk lại với nỗi phân vân và khó hiểu.

Tên chúa tể ấy nói..

" Chỉ cần bóp nát nó,...

Trò chơi của ngươi sẽ tiếp tục. "

Trò chơi của hắn...

Món đồ chơi của hắn..

Tất cả sẽ tiếp tục...

Tất cả sẽ quay về điểm bắt đầu...

Mọi thứ....

.

Ryuk cười, hắn bóp nát quả cầu trong tay.

.

Thời gian xoắn lại và ngừng trôi một lúc...

Sau đó.... Ryuk quay trở về với thời điểm ấy...

Cái thời điểm mà một ai đó nhặt được cuốn Death Note của hắn...

Sau đó tàn sát tội phạm bằng "công lý"...




Ryuk nghĩ, nếu bây giờ hắn đánh rơi cuốn sổ cũng lại tại đây, người nhặt cũng lại là Light... Thế thì sẽ rất buồn chán, vì hắn, kẻ đã chứng kiến hết mọi việc sẽ không thích xem lại mọi thứ. 

Thế thì... ai là kẻ thích hợp nhặt được cuốn sổ Death Note của hắn ?

Hắn biết không có con người nào có thể làm cho hắn " thú vị " được...

Vậy việc của hắn là tìm một kẻ không phải là "con người" trên thế giới này...

Không phải là Misa..

Không phải là Mello hay Matt...

Càng không phải là Near...

Cái thứ không phải là "con người"...

Cái kẻ đã dám thách thức chúa trời...

Vượt qua ranh giới của "con người"...

Chỉ có một mình kẻ đó...

Kẻ thù không đội trời chung với Kira...

.

"L... "

Hắn cười khằng khặc khi nhớ đến kẻ đó, cái kẻ không phải là "con người" đó. Một kẻ xuất chúng, xuất như Light. Một tài năng, một viên ngọc quý....

Một "công lý"...

.

L, đã đến giờ phải đi ngủ rồi.

Watari dọn đống chén đĩa đang để ngổn ngang trên bàn. Cạnh đó, một chàng thanh niên có đôi mắt thâm quầng đang ngồi chò hỏ trên ghế, một kiểu ngồi kỳ lạ. Chàng thanh niên ấy không ngừng dán mắt vào màn hình, tuy vậy anh ta vẫn gật đầu, ra định hiểu ý.

Watari cúi chào và ông đi ra ngoài.
L đứng dậy và toan tắt đèn, thì anh nghe một tiếng động lạ.

Giống như một cái gì đó rớt xuống, ngay giường của anh...

Chàng trai tóc đen của chúng ta không tránh khỏi tò mò. Anh đứng trước giường và chú ý thứ nằm trên giường một cách kỳ lạ không biết tự bao giờ đã ở đấy. 
L cầm cuốn sổ lên, anh nhấc nó lên bằng hai ngón tay của mình, mắt to tròn xem xét. 

Soạt !

Đột nhiên trước mắt anh hiện ra một con quái vật, khuôn mặt xấu xí và đang mỉm cười. Nó có đôi cánh màu đen, nước da tái nhợt, bộ đồ rách rưới gớm ghiếc không thể tả được.
Tuy vậy anh vẫn giữ được sự bình tĩnh, anh nhìn thẳng vào con quái vật ấy. Khuôn mặt anh nghiêm hẳn lên. Con quái vật ấy cười khằng khặc, hắn nhìn anh, điệu bộ vui vẻ :

L ! Ta là Ryuk, một shinigami.

.

.

.




Một đêm rất thú vị. Cái cảm giác này L chưa bao giờ trải qua. Thường, anh hay thức đêm để suy nghĩ về những vụ án, nhưng đêm nay anh thức để nghe kể về mình, vụ án lớn nhất của cuộc đời anh. Một vụ án để đời và vô cùng hay ho, hóc búa. 

L nghe Ryuk kể mà chết mê chết mệt, quên cả ngủ.

Càng nghe, anh càng tò mò về người được gọi là Light Yagami, đối thủ không đội trời chung của anh.

" Light ..."

Cái tên ấy thật lạ mà cũng thật quen...

.

Ryuk mất cả một đêm để kể cho
nghe tất cả mọi chuyện. Hắn muốn rằng , anh không lặp lại bất kì tình tiết nào trong câu chuyện đó. Hắn không thích và sẽ rất là nhàm chán khi phải xem hoài một vở kịch hay một bộ phim. Cho dù nó có "thú vị" đến đâu thì, ai cũng thế, sự chán ngán đến rất nhanh.

Hắn ngồi ăn táo và cạnh bên là 
L đang chăm chú nhìn vào cuốn sổ Death Note không rời. 

Kể từ khi nghe câu chuyện về Kira, 
L đã không thể nào rời khỏi cuốn sổ. Anh cứ dính chặt lấy nó, nhìn nó và suy tư ngẫm nghĩ. 

Có vẻ anh không biết phải làm gì  với nó. Hắn có thể gợi ý cho anh ?

_ Với cuốn sổ này, ngươi có thể giết bất kỳ ai. Ngươi có thể trở thành một vị thánh, một vị chúa của thế giới mới. Hay nhỏ bé hơn là, ngươi có thể giết tất cả tên tội phạm mà ngươi muốn loại trừ...

Xoảng !

Tiếng tách trà do 
L đánh rớt cắt lời hắn. Hắn im lại, và cười. Một nụ cười kỳ lạ. 
Anh cúi xuống, nhặt những mảnh vở của chiếc tách lên, sau anh ngồi chò hỏ, nhìn hắn. Giọng lạnh hơn cả băng, anh hỏi hắn :

_ Light đã làm gì với cuốn sổ này ?

_ Light ấy à ? Hắn, hắn đã trở thành chúa tể của thế giới. Nhờ hắn tỷ lệ tội phạm đã giảm đi rất đáng kể. - Ryuk khó khăn nói. - Ngược lại hắn đã hi sinh rất nhiều. Hắn đã giết chết Near, Mello, Matt... Làm cho Misa Misa đau khổ, giết chết và lừa bịp mối tình đầu của hắn, Takada---...

L có vẻ tức giận, anh xé nát cuốn sổ Death Note mà không suy nghĩ gì hết, rồi quăng nó vào lò sưởi.

Ryuk ngạc nhiên, hắn há hốc mồm ra nhìn anh.

_  L,  mi không muốn thử sử dụng nó sao? Light đã muốn trở thành một vị thánh với nó đó.

Tên thần chết có khuôn mặt ác quỷ chợt tắt nụ cười. Hắn không ngờ rằng trên thế giới này, có một kẻ từ chối sức mạnh của chúa trời ban cho.


L im lặng, đôi mắt đen thâm quầng của anh ánh lên.


Giọng của anh còn lạnh hơn cả băng :

_ Ryuk, Cái cách mà Light chết có giống một vị thánh không?


Câu nói của người thanh niên làm căn phòng bao trùm trong im lặng.

.
L giở điện thoại, ngày mai là ngày thi đầu tiên vào trường đại học Teido, nơi Light sẽ học...

.





Ngày hôm sau, hội thi tuyển sinh ở đại học Teido bắt đầu. Thật kỳ lạ, ở trong hội trường thi, xuất hiện một thanh niên kỳ lạ. Đôi mắt thăm quầng, kiểu ngồi chò hỏ kỳ dị và thường xuyên cắn móng tay. Chàng trai đó là kẻ đồng hạng với Light Yagami, đứng nhất bảng tuyển sinh.

Hai thiên tài, hai viên ngọc quý đều quy tụ tại trường đại học Teido.

_ Xin chào. - Chàng thanh niên tóc đen bước tới trước mặt Light mỉm cười. - Tôi là Ryuga Hideki.

_ Chào. - Hai người bắt tay nhau. - Light Yagami, rất vui được gặp cậu.

Cái bắt tay ấy, câu chào hỏi ấy... 
L cảm thấy nó thật quen thuộc và cũng quá xa lạ. Trước mặt anh đây, chính là kẻ thù không đội trời chung của anh và cũng là người bạn đầu tiên của anh.

Số phận thật trớ trêu...

Anh mỉm cười và Light cũng mỉm cười theo.

.

Thời gian lại trôi đi sau khi bị xoắn lại và chảy ngược dòng...

Một câu chuyện mới được mở ra. 

Một câu chuyện "thú vị" nói về cuộc "Kết bạn" của hai kẻ không đội trời chung...

.

.

.


" Lest's return to the start, Kira ! "